- Thư kí Đinh, gọi Trịnh Hiểu My lên gặp tôi - Cuộc gọi bất ngờ đến từ một người có vẻ là đang không vui khiến mặt mày thư kí Đinh tái mét.
Cơm trưa chưa được ăn, chuyện không vui thì chất cao như núi, giờ lại không biết có chuyện gì mà phải lên phòng tổng giám đốc, hôm nay chắc chắn không phải là ngày tốt. Sáng sớm ra, không biết cô bước qua cửa bằng chân gì nữa.
- Xin lỗi, thưa tổng giám đốc, anh cho gọi tôi ? - Giọng Hiểu My nhỏ nhẹ, nếu không phải có người tâm trạng đang không vui thì chắc chắn không khí sẽ không ảm đạm thế này.
- Nghỉ việc, đi làm chuyện riêng, tôi không biết cô Trịnh lại là người có tác phong làm việc như thế đấy - giọng Minh Kỳ mỉa mai, anh vẫn yên vị trên ghế, hướng mắt về phía ngoài tấm kính, nhìn ra bên ngoài, hoàn toàn không hề có ý định đối diện trực tiếp với cô.
- Xin lỗi, nhưng tôi không hiểu lắm, tác phong làm việc của tôi ?
- Hừ - Minh Kỳ cười lạnh một tiếng - Tôi không trả lương cho cô để cô lãng phí thời gian của công ti, ra ngoài hẹn hò.
- Thưa tổng giám đốc, anh có thể nói rõ hơn được không ? Hiểu My bắt đầu mất hết kiên nhẫn, cô chẳng biết anh ta mỉa mai cô chuyện gì.
- Được thôi, cô nói cho tôi biết, hôm nay thời gian cô làm việc là bao lâu ?
- À, chuyện đó, xin lỗi tổng giám đốc, thật sự là lúc trưa tôi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-nghe-em-noi-em-han-anh/3273579/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.