Quán bar dưới lòng đất tốt xấu lẫn lộn.Tùng Dụ Châu gọi chai bia đưa cho Tạ Tùy, khuyên nhủ: “Aizz, Tùy ca, anh nghĩ gì vậy, gây khó dễ với con gái nhà người ta hay lắm sao? Dính phải tiếng xấu ức hiếp con gái cũng không hay.”Tạ Tùy nhận chai bia, uống một hơi cạn sạch.Chất lỏng màu vàng tràn qua yết hầu khô nóng của anh mang đến cảm giác mát rượi nhẵn mịn, anh lại nghĩ đến da thịt trắng nõn của cô gái kia, giống như chỉ cần nhẹ nhàng ấn lên sẽ để lại dấu vết.Tạ Tùy vứt chai bia đi, trong lòng có phần nóng nảy.Có cô gái trẻ tuổi ăn mặc thời thượng đi tới, ngồi ở bên cạnh Tạ Tùy, lỗ mãng lấy chai rượu của anh lên tự rót cho mình một ly, “Tùy ca, hiếm khi thấy anh lại đây chơi, em mời anh một ly.”Giọng nói cô gái mềm mại, sau khi uống rượu, để lại một dấu son môi đỏ thẫm trên mép ly.Khóe mắt Tạ Tùy nheo nheo, bỗng nhiên cảm thấy ghê tởm, không nói hai lời, nhấc chân đạp chiếc ghế cao cô gái đang nghiêng người dựa vào. Cô gái mất trọng tâm suýt nữa té ngã, ly rượu trong tay toàn bộ đổ lên ngực, nhất thời vật liêu may mặc mỏng manh lộ ra màu da, hết sức bê bối. Cô ôm ngực, tức giận xồng xộc rời đi.Tạ Tùy nhìn về phía Tùng Dụ Châu, thản nhiên nói: “Thấy chứ, đây mẹ nó mới gọi là khi dễ, ông đây đối với em ấy chỉ có dịu dàng.”Tùng Dụ Châu toét miệng, không lời nào để nói.————–Tịch Bạch giấu còng tay trong ống tay áo, chậm rãi đi trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-hoa-tho-bao-trong-anh/193721/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.