Tịch Bạch không biết đã ngủ bao lâu, giấc ngủ lúc sâu lúc cạn, luôn cảm thấy người con trai hôn mặt cô, thỉnh thoảng hôn lên trán, thỉnh thoảng hôn nhẹ lỗ mũi, còn liếm môi cô.Nếu không phải mang theo chút ý thức mông lung, cô thật sẽ cho là có con chó liếm mặt cô.Tịch Bạch mở mắt, đón nhận ánh mắt đen như mực của thiếu niên.Anh luôn nhìn cô, không biết nhìn bao lâu, giữa hai hàng lông mày là sự dịu dàng không tan.“Anh nhìn gì vậy?”Cô có chút xấu hổ, mất tự nhiên dời mắt.Lúc ôm cô, Tạ Tùy cảm thấy lòng mình giống như viên sô cô la bị tan chảy, mềm đến mức đặc, ngọt đến dính người. Anh hôn cô không biết mệt mỏi, thật là muốn nhét cô vào trong người, hòa làm một thể.
Tịch Bạch bị anh hôn đến ngượng ngùng, dùng sức đẩy anh một cái, đầu gối khẽ đụng vào hạ thân anh.Tạ Tùy vội vàng nắm tay cô, dùng giọng hơi nói: “Đừng nhúc nhích.” Tịch Bạch thấy anh chợt nghiêm túc, không rõ nguyên do.Tạ Tùy nhìn cô, thật sâu thở ra một hơi: “Lúc anh ôm em, nếu em muốn an toàn thì đừng lộn xộn.”Tịch Bạch nghe hiểu ý anh, gương mặt bỗng đỏ lên, ngoan ngoãn vùi đầu vào ngực anh, quả thật bất động.Đái Tinh Dã đi vào trong lều, thấy hai người ôm nhau, kêu ‘ai nha’ một tiếng: “Tìm hai người nửa ngày, thì ra là ở chỗ này, ha ha, quấy rầy rồi.” Tạ Tùy nghiêng đầu không kiên nhẫn liếc anh một cái: “Cút ra ngoài.” Đái Tinh Dã nghe lời ‘cút’ ra ngoài, nói: “Tùy ca, tôi trông chừng cho hai người, yên tâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-hoa-tho-bao-trong-anh/1383857/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.