Tịch Bạch làm bài tập xong, Tạ Tùy vẫn chưa về. Cô không yên tâm lắm, nhắn tin cho Tạ Tùy, ‘Anh có mua cái đó không?’Tạ Tùy trả lời bằng mấy dấu chấm chấm. Ý gì đây.Tịch Bạch nhắn cho anh tên sản phẩm mình thường dùng, nói anh nếu không biết mua thì hỏi người bán hàng.Tạ Tùy nhắn lại mấy chữ: ‘Anh có phải trẻ con đâu.’ Ai lại không biết mua băng vệ sinh cho bạn gái!Tịch Bạch nhún vai, đặt điện thoại xuống, tiếp tục đọc sách. Không lâu sau, cha Tịch Minh Chí lại gọi tới, Tịch Bạch nhíu mày nhưng vẫn nhận điện thoại.“Tịch Bạch! Con còn biết nghe điện thoại đúng không!”Nghe giọng Tịch Minh Chí, Tịch Bạch cảm giác ông sắp phát điên rồi: “Bây giờ con tới bệnh viện ngay lập tức! Ngay lập tức! Chị con mà có chuyện gì bất trắc, con cứ chờ xem! Ngày mai ba đánh chết con!”Mẹ Đào Gia Chi vội vã giật lấy điện thoại: “Tịch Bạch, con nghĩ cho kỹ, nếu chị con xảy ra chuyện, con chính là hung thủ giết người, thấy chết không cứu!”Tịch Bạch vốn đã khôi phục lại không ít tâm tình, nhất thời lại bực bội vô cùng: “Con là hung thủ giết người? Tịch Phi Phi tự cắt tay mình, sao cái gì cũng đổ lên đầu con vậy.”“Sao lại không trách con, con trốn không đi truyền máu, nếu nó chết rồi, là bị con giết chết.”“Mẹ, mẹ nói gì vậy. Tự Tịch Phi Phi chán sống, chẳng lẽ sau này mỗi lần chị ta tự sát là mỗi lần con phải truyền máu sao?”“Cứu chị con là trách nhiệm cũng là nghĩa vụ của con!” Giọng Tịch Minh Chí mất lý trí truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-hoa-tho-bao-trong-anh/1383847/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.