Mặc kệ quả táo có ngọt hay không, dù sao những lời này ngọt đến trong lòng Tạ Tuỳ.Tạ Tuỳ tựa vào cạnh cửa sổ, cực kỳ hưởng thụ nhìn Tịch Bạch ăn táo.Cái miệng anh đào nhỏ nhắn kia của cô giống như không mở ra, nhã nhặn cắn từng miếng nhỏ nhai thịt táo. Đổi lại là anh, hai ba miếng là có thể giải quyết hết cả quả táo.Anh suy tư, cảm thấy con gái quả thật rất khác biệt, ăn cái gì cũng từ từ, đi đường cũng chậm rãi, cũng chính vì chậm cho nên mới sẽ trưởng thành tinh tế như vậy…Đôi mắt hạnh tròn xoe, cái mũi khéo léo, đôi môi anh đào thật sự rất dễ thương rất lém lỉnh.Đôi mắt màu cà phê kia của Tạ Tuỳ cứ như vậy yên lặng ngóng nhìn cô, nhìn đến cô có chút không được tự nhiên rồi.“Anh đừng đứng ở chỗ này nữa, mau trở về đi.”Tạ Tuỳ nghiêng đầu nhìn bạn học trong lớp, bọn họ làm bộ như đang đọc sách học bài, kỳ thật khoé mắt luôn cố ý vô tình liếc đến bên cửa sổ, nhiều chuyện chú ý mọi cử động của hai người.Tạ Tuỳ nằm nhoài bên cửa sổ, kề sát vào cô, thấp giọng hỏi: “Sao thế, tôi ở chỗ này làm mất mặt em hả?”
Giọng nói của anh cực kỳ rõ ràng cực kỳ nhẹ nhàng, mang theo chút khàn khàn.Tịch Bạch nghiêng đầu nhìn thấy đôi mắt thâm thuý kia của anh, ánh mắt kia giống như sẽ quyến rũ người, hơi hơi nhíu lại, khơi mào một đoạn phong lưu lại đa tình.Cô lảng tránh, nhỏ giọng nói: “Có thể đừng mẫn cảm như vậy hay không, em không nghĩ vậy.”Nhìn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-hoa-tho-bao-trong-anh/1383821/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.