Từ sau sự việc kia, Tịch Bạch cố ý tránh tiếp xúc với Tạ Tuỳ.Nhớ lại đời trước, mỗi khi cô lật xem tin tức báo chí về sự cố kia mà Tạ Tuỳ lưu giữ lại, thấy chiếc xe đua biến hình vặn vẹo được người ta kéo lên từ vách núi đã cảm thấy kinh hồn táng đảm.Cô không cách nào xác định sự cố kia rốt cuộc là ngoài ý muốn, thậm chí không biết sau khi trải qua sự việc này của Diêu Võ, anh rốt cuộc có từng tránh thoát một kiếp.
Tịch Bạch đời trước, khi học trung học không có bất kỳ liên hệ nào với Tạ Tuỳ, rất nhiều tin tức là về sau từ trong lời anh kể lại mà biết.Mà hiện tại, cô và Tạ Tuỳ gặp nhau dần dần thay đổi, cô không cách nào dự liệu kết cục tương lai sẽ phát triển theo hướng nào, cô sợ cái kiểu không chắc chắn này, bởi vì cô hiện tại duy nhất có thể chi phối chính là cuộc sống của cô.Ngày Tịch Bạch gặp được Trần Triết Dương là một ngày mùa đông có nắng chói chang hiếm có.Lúc cô tháo xích xe đạp nghe được một tiếng nói trong sáng vang lên từ phía sau lưng: “Tịch Bạch?”Tịch Bạch quay đầu, chỉ thấy Trần Triết Dương vai đeo cặp táp, đẩy xe đạp đứng trước mặt cô. Anh vẫn mang bộ dáng thiếu niên, đôi mắt trắng đen rõ ràng, ngũ quan anh tuấn thanh tú, đôi mắt đào hoa hơi hơi xếch lên, mang theo nụ cười xuân về hoa nở: “Không nghĩ tới a, ngày đầu tiên tới trung học Đức Tân lại gặp được em.”Trần Triết Dương là bạn thanh mai trúc mã với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-hoa-tho-bao-trong-anh/1383818/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.