《NGỌT NGÀO GỬI ĐẾN ANH - SƠN HỮU GIA HỦY》
| Edit by Tiệm cơm trong hẻm|
Chương 10: Tình thầy trò có thể so với tình cha con.
Tiếng thắng xe bén nhọn vang lên, thân thể Nghiêm Tinh Hà vọt về phía trước rồi lại bị dây an toàn kéo về sau đập vào lưng ghế, anh cầm di động thật lâu cũng không thể thốt lên câu nào.
"Ba bị bệnh, là ung thư gan giai đoạn cuối, bây giờ đang điều trị giảm nhẹ ở bệnh viện Ung bướu." Hạ Thường cho rằng anh không nghe rõ nên nói lại lần nữa.
Bảy rưỡi tối, toàn bộ thành phố đã được thắp đèn, ánh đèn nê neon xông thẳng lên trời, vầng trăng sáng treo cao trên bầu trời xanh thẫm.
Xe chạy qua lại không ngớt, vừa đi vừa nghỉ, thi thoảng có một hai tiếng còi xe vang lên, vẻ mặt vội vã về nhà của mọi người, đi lại không ngừng.
Nhà nhà lên đèn, khói lửa nhân gian, bình thường giản dị, lại ấm áp và thân quen.
Nhưng lúc này Nghiêm Tinh Hà dừng xe ở đầu đường cả người rét lạnh, ngay cả thân thể cũng run lẩy bẩy, "...Hả, chuyện khi nào?"
Giọng nói của anh có hơi căng cứng gượng gạo, thậm chí có chút nghẹn ngào, giống như lâu rồi không uống nước vậy.
Hạ Thường im lặng hồi lâu rồi mới thở dài, "Ba tháng trước, ung thư gan... em biết đấy, lúc có thể khám được và chuẩn đoán chính xác là bệnh ung thư gan thì hầu như..."
"Vì sao chị không nói với em sớm hơn?" Nghiêm Tinh Hà ngắt lời cô, thoáng có ý trách cứ, giọng điệu cũng cao lên.
Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-gui-den-anh/166231/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.