Sau 11 tiếng bay đường dài, Giang Tầm cũng có chút mệt mỏi.
Ăn trưa xong, cô ở trong biệt thư chợp mắt một lúc.
Khi tỉnh dậy đã là ba giờ chiều.
Lúc ở thành phố B vẫn còn cần chút ấm áp, nhưng ngược lại khi đến biển thì phải thay quần áo mùa hè.
Giang Tầm vẫn chưa thích ứng được với sự thay đổi khí hậu thay đổi, nên khi tỉnh dậy có chút còn mơ mơ màng màng.
Cô vốn tưởng rằng mình vẫn đang ở nhà, vô thức đưa tay lấy chiếc áo khoác bên cạnh, nhưng vừa mở mắt ra thấy căn phòng có chút lạ lẫm.
Chỉ có người ở bên cạnh là quen thuộc.
Giang Tầm sững sờ trong vài giây, lúc này mới nhớ ra cô đang đi nghỉ mát ở biển cùng với Phó Dĩ Hành.
Phó Dĩ Hành vẫn chưa tỉnh, lúc ngủ gương mặt anh có phần dịu dàng hơn bình thường. Có lẽ cũng do ánh sáng trong phòng nên làm anh hôm nay trông có chút dịu dàng hơn.
Giang Tầm nghiêng người, đưa tay sờ mặt anh, nhỏ giọng hỏi: “Này, Phó Dĩ Hành, anh tỉnh chưa?”
Không có phản ứng gì.
Tay anh vẫn đặt trên eo cô.
Cô cũng không thể nhúc nhích gì nhiều.
Vậy nên Giang Tầm quay sang bên cạnh, tay chống cằm, nhìn ngắm khuôn mặt đang say ngủ của Phó Dĩ Hành.
Cô nhìn một lát rồi đột nhiên cười khẽ. Do dự một chút, cô đưa tay ra, cẩn thận vẽ theo đường nét trên khuôn mặt anh.
Giống như điều cô đã làm trước kia.
Nhưng hình như vẫn chưa đủ, cô muốn đem toàn bộ đường nét trên gương mặt anh khắc sâu vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-em-trao/1078177/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.