Sau khi Giang Tầm gửi tin nhắn xong còn đặc biệt xem xét thời gian.
Chín giờ tối.
Trong nước là chín giờ tối, dựa theo sự chênh lệch múi giờ, bên Phó Dĩ Hành chắc là khoảng năm giờ sáng.
Lúc này chắc anh vẫn đang ngủ.
Nhưng không ngờ, tin nhắn gửi đi chưa đầy mười lăm phút đã được hồi âm.
Mặt Người Dạ Thú: 【Cục cưng?】
Giang Tầm có chút kinh ngạc: 【Muộn như vậy anh còn chưa ngủ hả?】
Vừa nhấn gửi đi, cô liền nhận ra câu nói này không đúng nên nhanh chóng sửa lại: 【À không, sao anh dậy sớm vậy? 】
Mặt Người Dạ Thú: 【Nghĩ đến cục cưng nên không ngủ được.】
Cục cưng còn chưa đầy một tháng, vẫn đang là một phôi thai, vừa nghe liền biết đây chỉ là một cái cớ rồi.
Giang Tầm: 【Ý em là, có lẽ cục cưng nhớ anh nên cảm xúc mới thông qua em. 】
Gửi phần tin bổ sung này xong, ánh mắt cô rơi vào tên ghi chú của Phó Dĩ Hành.
Hình như anh cũng đã đeo cái danh “Mặt Người Dạ Thú” này rất lâu rồi.
Gần đây biểu hiện của anh khá tốt, có cần thay tên ghi chú của anh không nhỉ?
Khi cô còn đang xem xét vấn đề này, Phó Dĩ Hành lại gửi tin trả lời.
Mặt Người Dạ Thú: 【Không, ý anh là em đó. 】
Giang Tầm sửng sốt.
Cô.
Cục cưng.
Cô là cục cưng?
Cho nên một tiếng gọi ‘cục cưng’ kia chính là…
Khi hiểu ra, mặt Giang Tầm đỏ bừng.
May mắn là mạng không dây cách xa vạn dặm nên Phó Dĩ Hành không thể nhìn thấy trạng thái lúc này của cô.
Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-em-trao/1078172/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.