Cửa thang máy được đóng lại, tiếp tục đi xuống.
Trưởng phòng tiêu thụ và Ngô Chí Phong đều đã đi ra ngoài, trong thang máy chỉ còn lại Phó Dĩ Hành và Từ Minh Ngạn.
Phó Dĩ Hành liếc nhìn những con số trên đầu, bình tĩnh hỏi: “Năm nay ai chịu trách nhiệm đào tạo nhân viên mới?”
Từ Minh Ngạn hơi ngẩn ra, đáp: “Là giám đốc Mã của phòng nhân sự.”
Phó Dĩ Hành nói: “Việc đào tạo nhân viên mới của năm ngoái quá buông lỏng, dẫn đến tố chất chuyên nghiệp của những nhân viên đó không đều nhau. Tập đoàn của chúng ta không thể lại xuất hiện những loại nhân viên ăn cây táo, rào cây sung như Liễu Nguyên Huy được. Cậu nói lại với người phụ trách của phòng nhân sự là nhân viên mới nhận chức năm nay phải được đào tạo và kiểm tra đánh giá, từng bước phải thật nghiêm ngặt hơn nữa.”
Trong đầu của Từ Minh Ngạn lục soát một hồi mới nhớ ra Liễu Nguyên Huy là nhân vật nào.
Anh ta hơi khựng lại: “Được, tôi hiểu rồi, Phó tổng.”
Mặc dù từ khi xuất viện trở về đã mấy ngày, nhưng Giang Tầm vẫn chưa thể hoàn toàn tiêu hoá được chuyện mình có thai.
Ban đầu cô định đợi kết quả siêu âm B rồi mới nói với gia đình.
Nhưng Giang Tầm không ngờ tới là sau khi kiểm tra được một tuần, Giang Lăng và Giang Nhuy lần lượt gọi điện cho cô, hỏi cô kết quả kiểm tra.
“Tầm Tầm, kết quả kiểm tra thế nào?”
“Chị, có kết quả chưa?”
Đối mặt với sự dò hỏi của hai người họ, Giang Tầm cũng không còn gì để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-em-trao/1078170/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.