“Lòng ghen tị của phụ nữ ư?”
Giang Tầm nhìn chằm chằm anh, vẻ mặt hoài nghi: “Phó tổng, em phát hiện anh đang ẩn ý gì đó nhưng em không có chứng cứ.”
Phó Dĩ Hành khẽ cười, giọng điệu rất chắc chắn: “Tuyệt đối không có.”
Giang Tầm: “Phải không?”
Anh không nói nữa, cúi đầu tiếp tục sửa sang lại ống tay áo.
Nhìn thấy động tác của anh, Giang Tầm cũng vô thức cúi đầu, trong lúc vô tình lại nhìn thấy thời gian hiển thị trên màn hình di động.
“Úi, đi làm thôi, sắp muộn rồi.” Cô xốc chăn lên, luống cuống tay chân bước xuống giường: “Sao anh không nhắc em?”
Phó Dĩ Hành liếc cô một cái, động tác thong thả ung dung: “Anh đã nhắc rồi, vào nửa tiếng trước.”
Xác thực.
Buổi sáng tỉnh giấc cô theo thói quen nhìn di động, nhưng lại bị tin tức của đầu tư Hạo Phong lôi kéo sự chú ý, nhất thời quên mất chuyện đi làm.
Giang Tầm tự biết đuối lý, vội ôm quần áo vào phòng tắm, động tác nhanh chóng chỉnh đốn trang phục xong xuôi.
Nhưng rửa mặt mặc quần áo xong đã là chuyện của mười lăm phút sau.
Vừa ra đến trước cửa Phó Dĩ Hành đã gọi cô lại, ám chỉ hỏi: “Từ từ, có phải em quên cái gì rồi không?”
“Em quên cái gì?”
Giang Tầm xỏ giày xong đang muốn ra cửa, nghe anh nói vậy thì dừng bước, nghi hoặc nhìn về phía anh.
Phó Dĩ Hành nhìn cô không hề chớp mắt, đôi mắt đen láy sâu xa.
Giang Tầm nhìn di động, sốt ruột nói: “Không kịp nữa rồi, buổi tối lại nói sau.”
Cô xoay người.
Phó Dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-em-trao/1078159/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.