Giang Tầm tắm xong đi ra lại phát hiện Phó Dĩ Hành không ở trong phòng ngủ.
Cô cũng không quan tâm lắm, một mình lên giường nằm chơi điện thoại.
Không biết qua bao lâu, bỗng nhiên một bóng đen từ trên đỉnh đầu phủ xuống, cô vô thức quay đầu.
Phó Dĩ Hành ngồi xuống bên cạnh, ôm lấy cô từ phía sau, áo tắm dài trên người anh lỏng lỏng lẻo lẻo, thắt lưng thắt bừa cho có, cổ áo hơi rộng, có thể loáng thoáng thấy được cơ ngực bên trong.
Cảnh tượng trước mắt đầy sự quyến rũ.
Giang Tầm không chút dao động, thậm chí còn chủ động vươn tay giúp anh buộc lại nút cho chắc hơn.
“Phó tổng, lớn như vậy rồi mà ngay cả thắt dây lưng áo tắm cũng không biết thắt sao?”
Phó Dĩ Hành khẽ cười một tiếng, giọng nói trầm thấp: “Cho nên mới nhờ phu nhân giúp đỡ.”
Giang Tầm: “…”
Anh sáp lại gần, muốn nằm luôn lên đùi cô.
Giang Tầm vội vàng ngăn anh lại: “Chờ chút đã! Tóc anh vẫn chưa lau khô.”
Phó Dĩ Hành ngồi thẳng người dậy rồi đưa khăn lông trên tay qua, nhướng mày: “Giúp anh lau nhé?”
Giang Tầm bất mãn nói: “Hình như em chỉ đồng ý cá cược với anh chứ đâu có đồng ý những chuyện khác nhỉ? Anh đừng có được đằng chân lân đằng đầu.”
Phó Dĩ Hành không nói gì mà chỉ lẳng lặng nhìn cô.
Bị anh nhìn chăm chú với ánh mắt sâu thẳm như vậy, Giang Tầm nhanh chóng bại trận. Cô giật lấy khăn lông trên tay anh, tức giận nói: “Được rồi được rồi, ngồi qua đây.”
Khóe miệng Phó Dĩ Hành nhếch lên độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-em-trao/1078125/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.