Câu nói này vừa thốt ra, bầu không khí trong phòng họp bỗng đông cứng lại như nhấn nút tạm dừng.
“Không thể có chuyện như vậy!” Liễu Nguyên Huy buột miệng thốt lên.
Phó Dĩ Hành nhìn chằm chằm anh ta, ánh mắt lạnh lẽo: “Tại sao lại không thể?”
“Chuyện này…”
Liễu Nguyên Huy vô thức cúi đầu, ánh mắt láo liên: “Phó tổng, chính tôi là người nhận hồ sơ dự thầu, hơn nữa Tiểu Vu cũng đã xác nhận qua, giấy biên nhận cũng đang ở đây, nên tuyệt đối không thể thiếu được.”
Phó Dĩ Hành khẽ cười: “Vậy sao?”
Từ Minh Ngạn cung kính cầm một bản tài liệu đặt lên tay anh.
Phó Dĩ Hành nhận lấy, giơ tài liệu lên nói: “Phần tài liệu trên tay tôi là hồ sơ dự thầu của Truyền thông Nghịch Phong.”
Mọi người trố mắt nhìn nhau: “Truyền thông Nghịch Phong?”
Mắt Chu tổng chợt lóe lên, sau đó ông ta cười ha ha rồi nói: “Phó tổng, thời gian nhận hồ sơ dự thầu đã kết thúc vào hôm qua mà giờ cậu mới đưa phần hồ sơ này ra, dù cậu có là chủ tịch tập đoàn thì chuyện này cũng không đúng quy định nhỉ?”
Phó Dĩ Hành cười như không cười: “Chu tổng, phần hồ sơ dự thầu này đâu phải đến tay tôi sau hạn cuối nộp hồ sơ.”
“Còn về nguyên nhân cụ thể…” Anh quay đầu liếc nhìn Từ Minh Ngạn: “Trợ lý Từ, cậu giải thích cho mọi người đi.”
“Vâng, Phó tổng.”
Từ Minh Ngạn tiến lên một bước, lấy một cái USB ra.
“Sáng sớm hôm nay phòng giám sát bên kia giao cho tôi một đoạn video của camera giám sát.” Anh ấy dùng giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-em-trao/1078104/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.