Liễu Dung Nghiên vừa dọn dẹp lại bàn ăn, vừa suy nghĩ biện pháp khác để giải quyết vấn đề về vị trí xây dựng trường học. Thật ra với những mối quan hệ xã giao của cô, có không ít người mong muốn được hỗ trợ, nhưng cô lại không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ.
Anh trai của cô từng nói với cô rằng người làm ăn sẽ không bao giờ tùy tiện cho không ai cái gì, tất cả mọi thứ đều sẽ thu về lợi ích cho họ. Liễu Dung Nghiên không mong muốn sau này sẽ có người mượn việc từng giúp đỡ cô nhằm lấy được lợi ích từ nhà họ Liễu.
Lần này đề cập việc xây dựng trường học với Phó Liên Ngạo cũng là bất đắc dĩ, bởi vì cô đã vận dụng gần như toàn bộ mối quan hệ của mình mà vẫn chưa thể tìm được địa điểm nào phù hợp. Phản ứng của anh cũng không nằm ngoài dự đoán của cô là bao, không có lí do gì để Phó Liên Ngạo phải đồng ý.
Không thể thuyết phục được anh, cô đành tiếp tục nhờ dì út làm bên bất động sản tìm kiếm vậy.
Liễu Dung Nghiên chỉ vừa mới đứng dậy, một bóng đen bất ngờ chạy đến. Bàn tay to rộng của Phó Liên Ngạo hiện ra trước mắt, anh dành lấy bát đĩa trên tay cô.
Phó Liên Ngạo đặt một xấp giấy trên bàn, nhẹ giọng nói: "Bàn tay của phái nữ không phải để làm việc nhà đâu, vợ à!"
Đôi lông mi dài, cong vút như cánh bướm của cô khẽ run, chớp mắt nhìn anh. Cô hơi nghiêng đầu, quan sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-den-nghien/2545124/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.