Hai người cùng nhau ăn hết số xiên cá viên, ăn xong thì anh nhanh tay nhanh chân dành hết chén đĩa về phía mình, vui vẻ rửa sạch chúng.
Thím Trần rất hiểu ý cậu chủ, đã sớm phân phó cho những người làm khác tuyệt đối không được đi vào nhà, nên về phòng nghỉ ngơi sớm. Mà những người khác lại cực kì yêu thích cô, cảm thấy việc này có ích cho quan hệ của cậu chủ và cô chủ thì liên tục gật đầu.
Nếu hỏi Liễu Dung Nghiên có thắc mắc về việc này hay không, dĩ nhiên là có. Nhưng mỗi lần cô hỏi, Phó Liên Ngạo chỉ trả lời qua loa lấy lệ.
Lúc đó anh đã nghĩ gì nhỉ?
Đâu ai mặt dày đến mức nói rõ nguyên nhân là vì muốn thân mật với vợ nên đề nghị người làm trong nhà tránh xa khu vực của hai vợ chồng chứ?
Sau khi xác định xong lựa chọn của cô vợ nhỏ, Phó Liên Ngạo ra vào phòng cô rất tự nhiên. Anh thậm chí không thèm giở trò để lấy lòng thương của cô nữa.
Liễu Dung Nghiên không phải thiếu nữ thường xuyên thẹn thùng gì cả. Hai người là vợ chồng, hơn nữa đã có tình cảm với anh thì không cần tránh né.
Đôi vợ chồng trẻ ôm nhau ngủ đến sáng.
Phó Liên Ngạo dậy rất sớm, ngắm nhìn cô gái bé nhỏ trong lồng ngực.
Đây là tâm can bảo bối của anh, là cô gái anh muốn dốc hết tấm lòng để yêu thương và bảo vệ.
Cô là bé mèo tinh ranh thông minh, nhưng cũng là bé thỏ con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-den-nghien/2545082/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.