Phó Liên Ngạo đưa cô trở về Vân Cảnh Viên, cô gái nhỏ từ đầu đến cuối đều ngoan ngoãn nằm trọn trong lồng ngực của anh.
Hơi thở của cô mang theo hương vị của rượu vang, đều đặn lại mê người.
Về đến phòng ngủ, cô không biết lấy sức lực từ đầu ra mà trườn khỏi người anh, đáp chân xuống mặt đất. Ánh mắt cô mờ mịt, long lanh nhìn người đàn ông trước mắt.
Tay cô duỗi ra ôm lấy thắt lưng của anh, chóp mũi thon nhỏ cọ qua cọ lại.
Xúc cảm mềm mại quyến luyến truyền qua lớp áo bên ngoài, đi thẳng vào trái tim anh.
Phó Liên Ngạo cúi đầu nhìn cô, hai bên thái dương nổi đầy gân xanh. Anh theo bản năng liếc xuống dưới.
Cmn, quả thật có phản ứng rồi!
Anh vậy mà lại có phản ứng với cô bé sâu rượu này!
Cô gái nhỏ mơ màng chẳng biết bản thân đang rơi vào tình huống nguy hiểm. Cô thoải mái áp sát cơ thể mình lên người anh.
Liễu Dung Nghiên chợt nhíu mày tỏ vẻ bất mãn, cô khẽ đẩy anh ra, lí nhí nói: "Sao quần anh lại nóng quá vậy?"
Thật sự khiến cô rất khó chịu.
Dáng vẻ cô ngây thơ hồn nhiên, giống như một con thỏ con lần đầu tiên rời xa vòng tay của mẹ. Nó hoàn toàn đánh gục tia lí trí cuối cùng còn sót lại của Phó Liên Ngạo.
Cô đang chuẩn bị quay người lên giường nằm thì cả người bị ép lên bức tường lạnh lẽo. Cô ngước mắt nhìn anh, mi mắt khẽ run rẩy, giống như một vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-den-nghien/2545058/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.