Sợi dây trói của Liễu Dung Nghiên bị cắt đứt, cả cơ thể nằm trên nền nhà đầy bụi bặm, bẩn thỉu.
Cảm giác nóng bức như lửa đốt thiêu cháy thân thể của cô. Cô cuộn tròn người, hai hàm răng cắn chặt môi dưới. Ánh mắt cô bắt đầu trở nên trống rỗng, mơ hồ.
Liễu Dung Nghiên bò lê cơ thể đã kiệt sức của mình muốn trốn đến một góc tối. Cơn đau và tác dụng của thuốc mâu thuẫn với nhau trong người khiến cô tưởng chừng như mọi tế bào đều muốn vỡ tung ra.
Quần áo của cô dính đầy máu và đất cát, gương mặt sạch sẽ trắng nõn giờ đây co rúm lại. Cơ thể cô bắt đầu xuất hiện triệu chứng bất thường, những ảo giác liên tục hiện ra.
"Liên Ngạo... Cứu em...!"
Giọng của cô yếu ớt như ngọn đèn dầu treo trước gió, có lẽ chỉ thêm một chút nữa thôi sẽ hoàn toàn bị dập tắt.
Liên Ngạo, anh đang ở đâu?
Cứu em với!
Liễu Dung Nghiên dần dần cạn kiệt sức lực, cô không bò nổi nữa mà nằm gục trên nền nhà.
Trước khi ý thức không còn, cô mơ hồ nhìn thấy một đám đàn ông mở cửa bước vào. Ánh mắt của chúng như sói đói nhìn thấy con mồi, chứa đầy dục vọng dơ bẩn.
Chồng ơi, em xin lỗi... Lần này, em thật sự không chống lại được nữa.
Liễu Dung Nghiên bất tỉnh bị lôi vào một căn phòng kín. Cánh cửa từ từ đóng lại, một đôi mắt đầy dung tục và thô bỉ lộ ra.
Tay bắn tỉa được bố trí xong xuôi. Phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-den-nghien/2545046/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.