Tình trạng của Liễu Dung Nghiên hết sức nguy kịch, giả dụ chỉ cần được đưa đến bệnh viện chậm thêm một phút thì tính mạng của cô e rằng đã không giữ nổi nữa.
Bác sĩ điều trị chính và bác sĩ Jemy được mời từ Paris cũng phải lắc đầu không dám chắc chắn việc cô có vượt qua được hay không.
Phó Liên Ngạo đứng im bất động bên ngoài, nhìn cô chăm chú thông qua lớp cửa kính cách ly. Hai người, hai trái tim, một tình yêu lại như bị vận mệnh, bị thế giới này chia cắt, xa rời.
Hơi thở của cô yếu ớt vô cùng, thậm chí không biết bao nhiêu lần phải chuyển vào phòng cấp cứu. Bệnh viện mở cuộc họp khẩn, điều động cả bác sĩ tài giỏi nhất của bệnh viện hiện đang công tác tại Tokyo quay trở về.
Nước da của Liễu Dung Nghiên trắng bệch, nằm trên giường bệnh không hề cử động. Nếu không nhờ các chỉ số trên máy monitor thì có lẽ sẽ chẳng ai tưởng tượng đây là một người còn sống. Xung quanh cô đều là những thiết bị máy móc y tế và cả những sợi dây đủ màu sắc, lạnh lẽo đến đáng sợ.
Dường như Phó Liên Ngạo không hề mỏi mệt, cứ đứng đó như một pho tượng sống, cách một lớp kính dõi theo cô gái của anh.
Cô gầy quá!
Bác sĩ nói với thể trạng của cô e rằng không chống chịu được hết đêm nay. Cô bé của anh đã tự làm tổn thương bản thân như thế nào, dày vò mình ra sao, uống rất nhiều thuốc an thần và thuốc chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-den-nghien/2544957/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.