Linh ngồi trong lớp học, ánh sáng vàng dịu dàng từ cửa sổ chiếu vào khuôn mặt nhỏ bé của cô. Bên cạnh, Kiệt đang giảng bài với sự say mê, mắt anh rơi vào mỗi học sinh, nhưng Linh cảm thấy có điều kỳ lạ ẩn sau ánh nhìn ấy.
"Hôm nay thầy Kiệt sao vậy nhỉ? Mình thấy thầy nhìn mình nhiều quá," Hồng ngồi cạnh Linh, nói trong trận cười giòn tan.
Linh đưa mắt nhìn Hồng, miệng hỏi một cách nghiêm túc, " Ủa thầy Kiệt nhìn tao hả mày? Không phải là do tao nhìn thầy chăng?"
Hồng nháy mắt "Chắc là do cả hai đều đang nhìn nhau. À mà tự nhiên tao thấy có một điều gì kỳ lạ đó!"
Cả ngày, những cái nhìn và chớp mắt giữa Linh và Kiệt tăng lên, tạo nên một không khí kỳ lạ nhưng gần gũi. Cuối giờ học, Kiệt tiến gần Linh khiến cô hơi bất ngờ.
" Linh, có chuyện gì đó đã làm em bận tâm sao?" Kiệt hỏi nhẹ nhàng, ánh mắt anh chìm đắm trong đôi mắt xanh biếc của Linh.
Linh nghẹn lời, "Dạ không,không có gì cả." Linh cố nhẹ nhàng mỉm cười nhưng trong lòng lại lo sợ.
Kiệt nhận ra sự thay đổi trong tâm trạng của Linh. "Nếu có chuyện gì, em hãy nói cho anh biết nhé. Anh luôn ở đây để lắng nghe và giúp đỡ."
Linh nhìn Kiệt, bày tỏ một phần nào đó của lo âu. "Thật sự, em cảm thấy mối quan hệ giữa chúng ta kỳ lạ. Chúng ta gần gũi hơn, nhưng cũng có điều gì đó khiến em lo lắng."
Kiệt nắm lấy tay Linh một cách ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-dang-cay/3415611/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.