Sáng sớm, Tô Mặc và Nam Thiệu Hàn đến phòng ăn thì mọi người đã có mặt đầy đủ, ba mẹ Nam, Nam Hi An, Nam Ngôn. Và một vị khách không được chào đón, Ái Lệ.
"Ai dô, trễ như này mới xuống, tối qua có phải rất lâu hay không?" Nam Hi An trêu, giọng nói vô cùng lớn, anh ta chính là cố ý cho người phụ nữ bên cạnh nghe để tức chết cô ta.
Mẹ Nam lập tức liếc nhìn Nam Hi An mắng "không nhìn xem con là địa vị gì, dám nói ra những lời này, không sợ bị người khác chê cười sao?".
Nam Hi An tủi thân nói "còn không phải con quan tâm em trai và em dâu sao?"
Ba Nam nghiêm nghị nói "được rồi đừng nháo nữa, mau ngồi xuống ăn đi".
Nam Thiệu Hàn và Tô Mặc liền ngồi xuống cạnh mẹ Nam, không khí trên bàn ăn cũng tạm hài hoà cho đến khi một khối thức ăn được đặt vào đĩa của Nam Thiệu Hàn.
"Hàn, món này rất ngon, anh mau nếm thử" Ái Lệ gấp một miếng thịt để vào đĩa của Nam Thiệu Hàn, dịu dàng nói.
Tay cầm đũa của mọi người đồng loạt dừng lại.
Nam Hi An tức giận nói "cô làm gì vậy? Không biết Hàn sợ bẩn sao?".
Ái Lệ sợ hãi "Em...em.."
Mẹ Nam thở dài "Được rồi tiểu An, con bé cũng không cố ý".
Ba Nam liền kêu người hầu "mau thay bộ bát đũa mới cho tiểu hoàng tử".
Lúc này mọi không khí mới hơi dịu lại nhưng mọi người không khỏi nhìn Tô Mặc vẫm im lặng như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-cua-trum-buon-vu-khi/2450535/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.