Bóng dáng trắng trên màn hình di chuyển nhanh như một cơn gió, nhanh đến nỗi Nam Thiệu Hàn và mọi người xem cũng không nhìn rõ được mặt.
"Em dâu sao? Thân thủ tốt như vậy à?" Nam Hi An tán thưởng nói.
Nam Thiệu Hàn lạnh nhạt nói "cô ấy là vệ sĩ cấp một".
Nam Hi An nhận ra, hắn đã quên mất thân phận vệ sĩ của Tô Mặc, nói không chừng thân thủ của cô còn tốt hơn cả hắn.
Nhìn Tô Mặc dễ dàng tiếp cận hạ gục kẻ địch, mới đầu mọi người còn cảm thấy do cô may mắn nhưng từ từ mỗi nơi cô đi đến đều là vị trí của kẻ địch, nếu đây là may mắn thì sự may mắn này cũng quá bá đạo đi.
"Em trai, chuyện này..." Nam Hi An nhìn Nam Thiệu Hàn tò mò muốn hỏi.
Nam Thiệu Hàn không nói gì, ánh mắt chỉ chăm chú nhìn cô gái xinh đẹp trên màn hình.
Ba Nam cũng sốt ruột hỏi "tiểu Hàn, đây rốt cuộc là chuyện gì, sao tiểu Mặc có thể biết được vị trí của mấy người kia?".
Nam Thiệu Hàn vẫn im lặng, không phải hắn không muốn trả lời mà là chính hắn cũng không biết được câu trả lời. Đây không phải lần đầu tiên, trước đây khi ở mê cung, Tô Mặc cũng dễ dàng nhìn ra được vị trí của kẻ địch. Rốt cuộc cô còn bí mật gì mà hắn không biết.
Thấy Nam Thiệu Hàn không trả lời, ba Nam đành nói "dù gì con bé cũng là người bảo vệ mẹ con, nhớ đối xử tốt với con bé".
Nam Thiệu Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-cua-trum-buon-vu-khi/2450527/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.