Món ăn rất nhanh được đưa lên, Tô Mặc tỉ mĩ gỡ thịt cá cho tiểu Trình.
Tiểu Trình cắn một ngụm cá, hai mắt xanh lục liền sáng rỡ "mẹ...ngon".
Tô Mặc cười cưng chiều "vậy thì ăn nhiều một chút".
Lúc này trong quầy vang lên giọng nói lớn tiếng, mang đầy tức giận "cái gì, không phải đã ký hợp đồng một năm sao, cô nói nghĩ là nghĩ, bây giờ tôi lấy đâu ra nhiên viên để thay thế?". Tô Mặc nhìn, là cô gái lúc nảy đem thực đơn lên, thì ra cô ấy là bà chủ của quán này, cô ấy đang thiếu nhân viên sao? Tô Mặc hơi suy nghĩ.
"Bà chủ" Tô Mặc nhẹ nhàng gọi.
Cô gái kia liền thu lại tức giận, đi đến cười hỏi "mỹ nữ, có vấn đề gì sao?".
Tô Mặc nói "cái kia..quán của cô đang thiếu nhân viên sao?".
Cô gái kia đăm chiêu nhìn Tô Mặc "cô muốn làm?".
Tô Mặc gật đầu "ừm, tôi cần một công việc để nuôi con".
Cô gái nhìn qua tiểu Trình vẫn đang vui vẻ ăn cá, gen di truyền này cũng quá tốt đi, đứa bé đúng là xinh đẹp. Cô hơi ngập ngừng hỏi "cô...là mẹ đơn thân?".
Tô Mặc thẳng thắn gật đầu, trong lòng cô gái liền dâng lên sự thương cảm.
"Chỗ ở hiện tại của cô gần đây sao?" Cô gái cảm thấy Tô Mặc không giống với những người ở nơi này, hình như là lần đầu đến đây.
Tô Mặc liền lắc đầu, tôi vừa đến đây còn chưa tìm chỗ ở, đợi ăn xong tôi sẽ đi xung quanh tìm xem.
Cô gái hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-cua-trum-buon-vu-khi/2450409/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.