Trải qua một hỏi thăm hỏi, tiểu Trình nói “bọn chúng nói bọn chúng cũng không biết, chỉ là cảm thấy nơi này sắp không ở được nữa”.
Nam Thiệu Hàn suy nghĩ, thuộc hạ của hắn đã rà soát kĩ càng, chắc chắn không thể nào có nguy hiểm được. Tô Mặc cũng không quá để ý vấn đề này, chỉ cần tiểu Trình ăn toàn là được. Cuối cùng một nhà ba người bình an đi ra khỏi hầm rắn.
Vừa thấy người ra Bạch Phong liền xông lên “chủ nhân”. Nam Thiệu Hàn lên tiếng “rà soát lại tất cả một lần nữa”. Bạch Phong thấy ba người đều an toàn liền thở phào nhẹ nhõm sau đó nhận lệnh “vâng”.
___________________________________
“Chủ nhân, thuộc hạ đã cho người kiểm tra kỹ, không phát hiện có sự nguy hiểm nào” Bạch Phong nói .
Tô Mặc nhìn tiểu Trình đang ngủ say trên giường nhăn mày suy nghĩ, chẳng lẽ lời nói của những con rắn đó chỉ là sự tưởng tượng của tiểu Trình. Như vậy con trai của bọn họ cũng quá ngốc rồi a, chẳng có tí di chuyền nào từ cô và Nam Thiệu Hàn cả.
Nam Thiệu Hàn im lặng một lúc rồi lên tiếng “chuẩn bị kỹ càng, đợi tôi ra lệnh liền rời đi”.
Bạch Phong gật đầu “dạ” sau đó rời đi.
Người vừa ra khỏi phòng Tô Mặc liền lên tiếng “em còn tưởng thằng bé có siêu năng lực nữa chứ, thằng bé cũng quá kém cõi rồi a, anh không chê chứ?”
Nam Thiệu Hàn ôm cô vào lòng “chỉ cần do em sinh ra là được, đều là bảo bối của anh”.
Tô Mặc vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-cua-trum-buon-vu-khi/2450324/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.