Thứ cứng cứng vừa chọc vào hông, cậu không cần nhìn cũng biết đó là gì.
Bạch Nhất lúc này chẳng dám động đậy, để yên cho anh ôm, nhìn gương mặt khó chịu gần sát bên Bạch Phong thích thú tiến tới hôn nhẹ lên má cậu. Bạch Nhất giật mình liền mặc kệ tất cả đẩy ai kia ra sau đó chạy nhanh vào nhà tắm.
Hai người đều không ngờ việc xấu hổ này lại để cho một đứa bé ba tuổi nhìn thấy.
____________________________________________
Tô Mặc nhìn Senny tức giận từ ngoài đi vào, cô lên tiếng hỏi “Sao vậy?”.
Senny nóng nảy nói “Hoàng Tôn đúng là một lão cáo già, ông ta muốn tôi giao cô cho ông ta, người của ông ta đang đợi ngoài cổng”.
Tô Mặc im lặng một sau đó nói “Chuẩn bị đi, tôi sẽ đến chỗ của ông ta”.
Senny lặp tức ngăn cản “Không được, lão ta chắc chắn sẽ không để yên cho cô”.
“Yên tâm đi, còn chưa đạt được mục đích thì lão ta sẽ không đụng vào tôi đâu”.
Senny suy nghĩ một chút rồi nói “Vậy có cần hỏi ý kiến của Nam lão đại không?”.
Tô Mặc lắc đầu “Không cần, anh ấy chắc chắn không đồng ý, cứ để Hoàng Tôn tự báo tới là được”.
“Vậy cô nhất định phải cẩn thận”.
“Được”.
Tô Mặc bị trói cả tay chân được Senny đưa lên xe, Senny cũng có ý muốn đi theo, cô muốn ở cạnh để giúp Tô Mặc đề phòng trường hợp bất trắc, nhưng chưa kịp bước bên đã bị người bên cạnh ngăn lại.
Senny cau mày “Làm gì?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-cua-trum-buon-vu-khi/2450316/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.