Phương Hạo lao ra khỏi buổi lễ, đuổi theo cô gái trước mặt không ngừng gọi “Tiểu Nhã, tiểu Nhã”
Bước chân người phía trước cũng chậm dần sau đó dừng lại. Phương Hạo nhanh chóng bắt lấy tay cô “Lần này sẽ không để em chạy mất nữa”.
Lý Nhã quay người lại, bình tĩnh nói “Anh nhầm người rồi”.
Phương Hạo cười nhẹ “Vậy để tôi chứng minh cho em thấy là tôi không nhầm người”. Nói xong liền bế Lý Nhã lên.
“A” Lý Nhã giật mình, tay không tự chủ được ôm cổ Phương Hạo.
“Em không cần gấp, về tới nhà liền chứng minh cho em thấy” Phương Hạo cười trêu trọc, đã rất lâu rồi hắn không được vui vẻ như vậy.
“Thả tôi xuống, tôi không muốn đi cùng kẻ độc ác như anh” Lý Nhã lớn tiếng nói.
Bước chân của Phương Hạo liền dừng lại, nhỏ giọng “Xin lỗi, tôi đã rất hối hận, cũng đã cố gắng giúp Nam Thiệu Hàn tìm lại Tô Mặc, bây giờ hai người họ cũng đã hạnh phúc bên nhau rồi, em có thể tha lỗi và cho tôi một cơ hội được không?”.
Lý Nhã im lặng, cô đã nghe Tô Mặc kể hết những chuyện đã xảy ra trong thời gian qua, biết Phương Hạo đã thay đổi rất nhiều, lần này cô chủ động xuất hiện cũng là để xem hắn có còn quan tâm đến mình nữa hay không.
“Sau này tất cả mọi chuyện đều phải nghe tôi” Lý Nhã nói.
Phương Hạo nhanh chóng đáp ứng “Được”.
“Có chuyện gì cũng phải hỏi ý của tôi, tôi không cho phép thì không được làm”
“Chắc chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-cua-trum-buon-vu-khi/2450307/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.