🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Dạ chủ nhân" Bạch Nhất vội vàng nhận lệnh.



"Còn một việc nữa".



Ánh mắt Nam Thiệu Hàn nhìn về phía Trương Kỳ.



"Nhốt cô ta vào phòng, canh giữ cho kỹ càng".



Lần này thì Bạch Nhất thật sự ngớ người luôn.



"Chủ nhân, ngài....vừa nói gì ạ?".



Nam Thiệu Hàn nhíu mày nhìn Bạch Nhất, ngay lập tức Bạch Nhất liền hoảng hốt nói:



"Vâng, tôi hiểu rồi ạ".



Mà lúc này ở hòn đảo, Tô Mặc sau khi phá được vòng quây thì lại ngồi im nhìn biển mênh mông rộng lớn, sau đó lại tự lảm nhảm một mình.



"Nếu mình lội về thì liệu có mệt chết giữa biển không đây?"



"Cũng có thể là bị cá ăn mất không chừng".



"Nhưng cũng có thể gặp thuyền của ngư dân thì sao?"



"Hay là mình cũng thử nói chuyện với cá mập rồi kêu nó đưa mình về nhỉ?".



"Không biết bây giờ Nam Thiệu Hàn đang làm gì?".



"Mẹ nó, sẽ không phải là đang ôm ấp Tô Mặc giả đấy chứ?".



Trong đầu không khỏi tưởng tượng ra những cảnh khiến mình khó chịu, Tô Mặc đi đến một cái cây nhỏ gần đó.







*Ầm* một tiếng, cú đấm mạnh mẽ của va thẳng vào thân cây.



Tô Mặc "chậc" lưỡi, nhìn cái cây chẳng xi nhê gì, ngược lại tay cô thì rớm máu, dù có chút đau nhưng cô rất hả dạ bởi vì đây không phải là thân thể của cô.



Chợt từ xa nghe được tiếng ù ù.



Hai mắt Tô Mặc liền sáng lên, là phi cơ.



Nhưng phải làm sao thì người trên đó mới

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-cua-trum-buon-vu-khi/2450273/chuong-124.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.