Nghe Khả Khả nói như vậy thì Dương Vũ Hàn cũng không quay đầu lại nói một từ " Được " rồi bày món ăn mà hắn vừa nấu xong lên bàn , còn phần Khả Khả thì dọn phần chén đũa và lấy nước uống .
Trên bàn ăn chỉ có Hắn và Khả Khả nhưng mà cô cũng không biết mở lời như thế nào , bỡi vì hắn không có như trước lúc trước mà quan tâm chăm sóc cô , bây giờ chỉ xem cô như là người xa lạ nếu nói tốt hơn thì chỉ là bạn học mà thôi .
Trong không khí im lặng lặng tới mức có thể nghe được tiếng tim đập , hai người ăn xong bữa cơm , khi ăn xong cô rồi đứng dậy có ý định dọn dẹp như chưa kịp động tay thì hắn nói .
" Cô chỉ là khách mà thôi ,việc dọn dẹp thì để tôi làm ! Cô hãy về đi !"
Hắn nói xong thì liền dọn dẹp và rửa bát , còn cô thì chỉ biết đứng nhìn phía sau lưng hắn , bờ vai ấy năm có cô đã từng được dựa vào , miệng cô có ý định muốn nói lời gì đó nhưng suy nghĩ thì lại thôi , cô nhìn phía sau hắn nói một câu liền quay người ra về .
" Cảm ơn anh vì tối hôm qua đã đưa tôi về ,món ăn của anh nấu rất ngoan , và còn nữa dù cho anh có tin hay không , anh có hết tình cảm với tôi đi chăng nữa thì tôi cũng muốn nói " năm đó tôi nói lời chia tay anh không phải vì tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-cua-ac-ma-2/2863885/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.