Bầu trời đêm nay đã bị mây mù che lấp , chỉ còn vài ánh sao nhỏ nhoi đang phát sáng yếu ớt , trong một căn phòng khá sang trọng có hai người đang dính vào nhau trong đêm tối , hai người ngày nếu nhìn rõ thì không ai khác chính là Dương Vũ Hàn và Trần Khả Hân .
Khi Trần Khả Hân nhắm mơ đôi mắt như rất mệt mỏi và bản thân cô muốn ngủ trong lòng bây giờ không muốn nhìn mặt hắn , Khi hắn thấy cô như vậy thì không dám làm hành động gì khác liền ôm cô chặt vào lòng .
" Em ghét tôi vậy sao !"
Dương Vũ Hàn nói nhỏ nhẹ và âm thanh đó phà vào mang tai của cô làm Khả Hân như tỉnh ngủ , bỡi vì hắn biết được cảm xúc của cô bây giờ nên chỉ nói một lời thật lòng mà thôi , chứ không có ý kiếm chuyện gì với cô .
" Không có ! Anh hiểu lầm rồi vì do hôm nay tôi thấy hơi mệt ! nếu anh muốn làm gì thì tôi có thể nghe theo ý muốn của anh mà !"
Khi Trần Khả Hân nhắm mắt như muốn ngủ , nhưng mà nghe được lời nói của hắn thì bản thân cô còn tỉnh hơn ai hết làm sao dám ngủ được nữa ,trong lòng cô bây giờ chả biết nói gì cho rõ mình lại chọc tên này ở chỗ nào cơ chứ, Khả Hân bây giờ chỉ biết im lặng gục đầu vào trong lòng mà chờ câu trả lời của hắn .
" Nếu em không thích thì tôi có thể về phòng , nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-cua-ac-ma-2/2863828/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.