Bầu trời bên ngoài đang đỗ mưa to kèm theo chút sấm chớp nghe rất chói tai , trong một chiếc liều quen thuộc có một hình bóng đang quấy chiếc mền trên người và đang xữ lý nhưng vết thương , nếu người này không phải Dương Vũ Hàn thì còn ai vào đây nữa .
Dương Vũ Hàn băng bó vết thương đã xong thì bên trong có hai hình bóng xinh đẹp đi ra và người này là Trần Khả Hân và Sở Khả Khả chứ còn ai vào đây .
Khi hai người đi tới hắn phát hiện Trần Khả Hân nhìn mình có chút gì đó không đúng , thật sự nhìn vào ánh mắt cô hắn như rất khó chịu mà chẳng biết lý do tại sao , không phải là ánh mắt đầy thù hận và muốn bỏ trốn như lúc trước ,và không phải là ánh mắt yêu thương hay đặt kỳ vọng vào tình cảm quá nhiều .
Dương Vũ Hàn thấy Khả Hân tuy cố tỏa ra vẻ bình thương như trong là hắn càng khó chịu hơn nhiều , hắn nhìn Sở Khả Khả nhíu cặp chân mày như đang suy nghĩ không biết cô ấy đã nói gì với Khả Hân .
" Này, cậu có bị sao không đấy !"
Thấy Hắn và Khả Hân đều im lặng Sở Khả Khả nhìn về phía Dương Vũ Hàn nói , nghe được lời nói của Khả Khả hắn như thoát khỏi những suy nghĩ không có lời giải đáp kia và nhẹ nhàng nói .
" Khả Khả,ncô giúp tôi đi báo với giáo viên chủ nhiệm rằng tôi và Khả Hân đã về nhà nhưng không muốn làm phiền bạn học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-cua-ac-ma-2/2863811/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.