Trong một khu rừng rộng lớn nhưng rất thoáng mát , ánh sáng gay gắt đã sửi ấm cả mọi con đường lớn nhỏ dưới những tán lá có hai hình bóng quen thuộc đang đứng song song với nhau .
Nếu có người quen ở đây thì sẽ nhận ra ngay hình bóng này không phải Dương Vũ Hàn và Sở Khả Khả thì còn ai vào đây nữa .
Nghe được câu nói có và lời châm chọc đó bản thân Khả Khả lại buồn lòng hơn nhiều , bỡi vì chuyện năm đó đau phải cô muốn là được nhưng mà biết nói như thế này chứ .
Khả Khả càng nghĩ lại càng trầm tư một hồi lâu như người đang mất hồn vậy ,còn Dương Vũ Hàn thì nhìn cô với ánh mắt không thể hiện được một chút cảm xúc gì cả .
" Này ! Tôi đâu có trách cô định suy nghĩ gì hại tôi nữa đúng không ?"
Dương Vũ Hàn thấy Khả Khả như trầm tư có vẽ buồn bã như thế liền nói lời trêu chọc , nếu như nói chia tay xong mà quên được người cũ thì chắc hẳn nhiều phần là nói dối .
Có nhiều trường hợp chia tay xong chỉ là không còn tình cảm nữa và mỗi khi gặp và nhắc đến thì không đau lòng mà thôi , với lại hoàn cảnh của Dương Vũ Hàn rất đặc biệt nếu như nói một mai hắn bỗng nhiên biến mất khỏi thế gian này thì chắc chỉ có hai người còn lo lắng cho bản thân hắn , một là Sở Khả Khả người còn lại là Trần Khả Hân .
Bỡi vậy nên cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-cua-ac-ma-2/2863800/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.