Ánh nắng gay gắt như đang thiếu đốt những thứ gì nó đã đi qua chợt một cơn gió dịu nhẹ nhàng xoa dịu đi không khi khó chịu ngay lúc này , cơn gió nhẹ nhàng ấy thổi qua mái tóc thiếu nữa đang đứng ngẩn đầu trong một hang động sâu .
Hai thân ảnh quen thuộc này nếu không phải Trần Khả Hân và Sở Khả Khả thì còn ai vào đây chứ , bây giờ trong lòng Trần Khả Hân thật sự có rất nhiều thứ phải suy nghĩ lòng cô đau như có từng nhát dao cắt nhưng chả biết nói nên một lời .
Trần Khả Hân biết nếu lần này rời đi có lẽ sau này sẽ không có cơ hội gặp lại nữa , trong lòng cô hơn ai hết biết rõ tình cảm của mình giành cho Dương Vũ Hàn nhưng mà có những lúc không thể ở bên cạnh người mà mình yêu thương .
Có lẽ việc cuối cùng Trần Khả Hân có thể giúp hắn là cho ba người họ thành một nhà như vậy bản thân cô không còn gì trong ký ức của một ai nữa cả.
Sau này cô vẩn là Trần Khả Hân một người con gái đơn thuần dễ hiểu nhưng trong thâm tâm người thiếu nữ mang nét đẹp của những năm tháng thanh xuân ấy tận sau trong lòng có một hình bóng mà bản thân mình dùng cả một đời để quên .
Thấy Trần Khả Hân trầm tư ngẩn mặt nhìn bầu trời mà không nói gì thì Sở Khả Khả chỉ miểm cười nhẹ trong đó có một chút gian xảo khó thấy .
"Vậy mình cảm ơn cậu !" Khả Khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-cua-ac-ma-2/2863778/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.