Nghe câu nói này Trần Khả Hân liền liếc ánh mắt thăm dò nhìn vêc phía Dương Vũ Hàn , Dương Vũ Hàn như hiểu ý cô mà đôi mắt ảm đạm chẳng còn chút khí sắc vui vẽ gì mà lắc đầu tỏa vẽ không đồng ý .
Thấy sắc mặt này của hắn Trần Khả Hân liền nở nụ cười khổ nói .
" Mẹ à ! Tối nay anh ấy có công việc rồi không cùng con đi được , khi nào rảnh thì con bảo anh ấy về thăm mọi người được không ?"
Nghe câu nói này đầu truyền bên kia sắc mặt ủ rủ mà buồn bã nhưng vẩn cố mở miệng .
" Được ! Vậy con sắp xếp công việc đi , mẹ chuẩn bị một chút đây ! Chào con."
Trần Khả Hân vội đáp .
" Vâng !"
Nói xong hai người đều tắc máy của mình , Trần Khả Hân hiếm khi thấy sắc mặt này của hắn nên chỉ biết nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh không mở miệng nói thêm gì .
Trần Khả Hân thật sự không hiểu tại sao hắn lại không muốn về đó mà mỗi khi nhắc đến thì tâm tình lại thay đổi lớn như thế .
Lúc trước Trần Khả Hân thật sự chẳng dám hỏi còn bây giờ thì cũng không muốn mở miệng , bởi vì cô muốn hắn tự cởi bỏ khúc mắt trong lòng mà nói chuyện với cô .
Dương Vũ Hàn biết cô gái nhỏ ngồi bên cạnh đang quan tâm đến mình thì sắc mặt hắn liền nở nụ cười rất khó coi mà mở miệng .
" Em đừng suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-cua-ac-ma-2/2863681/chuong-109.html