Thấy sắc mặt cô đỏ bừng ngại ngùng đáng yêu như thế thì hắn không kiềm được mà cúi cái đầu xuống hôn nhẹ lên đôi gò má của cô một ngụm thật dài.
Dương Vũ Hàn nói .
" Vợ à ! Em làm như thế này có biết là mê người lắm không ? Anh sẽ không kiềm được mất !"
Nói đến đây thì chợt bản thân hắn dừng lại , cảm nhận được mùi hương đặc biệt chỉ có trên người cô đang bay vào mũi mình làm cho tinh thần Dương Vũ Hàn thật dễ chịu .
Cảm nhận được hơi thở nóng hổi từ nơi cỗ làm cho Trần Khả Hân giật nảy mình mà vội đứng dậy lắp bắp nói .
" Anh .... anh đừng làm bậy ! Anh kiềm chế một chút đi , còn đang trong giờ làm việc đấy !"
Nói xong thân thể nhỏ nhắn của Trần Khả Hân nhanh như mèo mà chạy đến chiếc bàn làm việc của mình lật sấp tài liệu ra xem trông vẽ mặt rất nghiêm túc .
Thấy cô như thế hắn cũng chẳng trêu chọc nữa mà bầu không khí ấy lại trở nên yên lặng và ai đều tập trung vào công việc của mình .
Nhưng cảm nhận được một điều khác lạ là trong lúc làm việc ấy có đôi lúc Dương Vũ Hàn lại thất thần nhìn cô , cũng có khi Trần Khả Hân lại vô thức mà nhìn hắn trông không khí ấy thật quái dị , phải nói là tình chàng ý thiếp trong nơi công cộng mới đúng chứ .
Thời gian lại thấm thoát trôi qua bầu trời đã về đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-cua-ac-ma-2/2863674/chuong-111.html