Dương Vũ Hàn nghe lời đề nghị này của cô chẳng thèm nhíu mày liền đáp .
" Được ! Chỉ cần em thích thì ở bao lâu cũng được , anh không để ý lắm !"
Có lẽ trong những năm qua Dương Vũ Hàn hoàn toàn bỏ qua được khúc mắt trong lòng về những ủy khuất năm đó , nhưng không có nghĩ là hắn thật sự tha thứ , thật sự thấu hiểu .
Mà đơn giãn suy nghĩ hôm nay của hắn là chỉ cần Khả Hân và hai đứa nhóc vui vẽ thì làm như thế nào đều được , và có lẽ thứ mà Dương Vũ Hàn hắn khao khát là được thấy hình dáng của cô ,hình dáng vui vẽ và thoả mãn ấy là quá đủ rồi .
Trần Khả Hân liền tựa cái đầu nhỏ vào lòng ngực rắn chắt của hắn mà chẳng mở miệng nói thêm câu gì , và cô là một người như thế thật sự quan tâm hắn nhưng không giỏi nói chuyện .
Dương Vũ Hàn ôm cô vào trong lòng dùng bàn tay vuốt ve lấy mái tóc mềm mại ấy , bàn tay to lớn tiện tay tắt đèn cái đầu lớn liền theo thói quen mà gục đầu vào lòng cô mà khép mờ đôi mắt .
Một đêm không có chuyện gì lại trôi qua , khi ánh nắng của bình minh chẳng e ngại gì mà chiếu vào khe cửa sổ rồi dừng trên khuôn mặt xinh đẹp của Trần Khả Hân .
Trần Khả Hân duỗi cơ thể dùng bàn tay nhỏ dụi đôi mắt rồi lười biến mở ra , theo thói quen thường ngày cô nhìn ra vị trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-cua-ac-ma-2/2863666/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.