Nói xong , Thư Kỳ chẳng đợi Dương Vũ Hàn trả lời mà nhanh chóng rời khỏi căn phòng chỉ để lại một bầu không khí yên tĩnh trước khi giông bão sắp đến .
Dương Vũ Hàn cảm nhận được cái việc này không đúng lắm , đặc biệt nhất là lúc cô Thư Ký kia thay đổi vẽ mặt đó thật sự hắn thấy rất quen .
Dương Vũ Hàn như nhớ ra cảm giác đó là như thế nào liền sợ hết hồn , bàn tay yếu ớt cầm điện thoại gọi cho Trần Khả Hân .
" Alo ! Anh có việc gì hay sao ?"
Trần Khả Hân nhàn nhã đáp .
Dương Vũ Hàn mệt mỏi trả lời .
" Vợ à ! Em có thể về đây nhanh một chút được không ? Hình như chồng của em sắp bị người khác tìm cách đưa lên giường rồi đây !"
Nghe thấy lời nói thô tục này của hắn Trần Khả Hân lại thăm dò hỏi .
" Anh bị ốm hay sao giọng nói lạ thế ? Có cần em mua giúp thuốc không ?"
Dương Vũ Hàn thấy cô hờ hững như thế liền gấp gáp nói .
" Tôi hiện tại rất đau đầu , lúc nảy Thư Kỳ có vào phòng bảo là giúp tôi pha một ly nước em cảm thấy tiếp theo nên xảy ra chuyện gì hay không ?"
Thấy hắn ám chỉ như thế tuy việc đó rất hiếm sảy ra nhưng cô biết là Thư Kỳ có một chút hảo cảm với hắn làm sao không có khả năng được cơ chứ .
Trần Khả Hân liền nói .
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-cua-ac-ma-2/2863662/chuong-117.html