Vương Thần Phong anh lại đây cho em
- Em bắt được anh đi rồi tính nhé
Thần Phong cười lớn rồi và cầm chiếc kẹp tóc màu hồng và chạy nhanh về phía trước, phía sau anh là Mộc Lan mặc chiếc váy màu hồng phấn chạy theo. Thần Phong năm nay 6 tuổi, anh được thừa hưởng hết nét đẹp của bố mẹ, anh thông minh, học giỏi, anh rất lạnh lùng và ít nói nhưng ở bên ở bên Mộc Lan anh lại rất ấm áp và luôn quan tâm chăm sóc cô. Còn Mộc Lan tuy chỉ mới 3 tuổi nhưng đã thể hiện được nét đẹp được duy trì từ bố mẹ từ khuôn mặt đến làn da trắng hồng, cô cũng rất thông minh và hoạt bát nhưng không được khỏe mạnh và cao bằng các bạn cùng trang lứa vì sinh non. Cô chạy một lúc không đuổi được anh nên mặt đã hơi ươn ướt, nhưng cô vẫn đuổi theo anh vừa chạy vừa khóc thút thít. Anh nghe thấy cô khóc liền quay lại nhìn cô, anh đứng lại gần cô rồi nói
- Trả lại cho em này, thôi đừng khóc nữa
Cô vẫn khóc, vừa khóc vừa nói
- Anh trêu em. HuHu!
- Lan Lan ngoan, anh không trêu nữa, đừng khóc
Thần Phong nhìn cô khóc mà cảm thấy đau lòng, xoa đầu cô dỗ dành. Cô ngừng khóc, nhưng vẫn có tiếng thút thít nhỏ vang lên rồi mới ngừng. Bỗng có tiếng mở cửa, nhìn ra thì biết mẹ anh về. Mẹ anh tên là Đỗ Tuyết Vi là bạn thân của bố mẹ Mộc Lan. Vì bố mẹ Mộc Lan bận nên bà cũng bảo bố mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-ben-anh/2949706/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.