Ngủ đến khoảng 2 giờ chiều thì Mộc Lan và Thần Phong được Tuyết Vi gọi dậy để chuẩn bị đưa Mộc Lan đi kiểm tra lại sức khỏe. Thần Phong nghe thấy mẹ anh gọi như thế liền nhanh chóng thay đồ rồi xuống nhà trước với bố anh. Còn Mộc Lan thì khi nghe thấy tiếng gọi của mẹ anh thì cũng từ từ tỉnh giấc, nhưng cô vẫn chưa tỉnh ngủ lắm, đôi mắt của cô vẫn còn đang lim dim nhìn như cô có thể gục xuống bất cứ lúc nào, biểu cảm hiện giờ của cô trong rất là đáng yêu. Tuyết Vi nhìn thấy cô như thế liền bất giác mỉm cười rồi bà nhấc Mộc Lan lên nhẹ nhàng véo chiếc má bánh bao của cô rồi nói
- Tiểu Lan à, dậy thôi con, đậy còn chuẩn bị đi chơi với anh Thần Phong và bố mẹ nhé
Mộc Lan nghe bà nói thế liền gật đầu cái rụp, mẹ anh nhìn cái biểu cảm đáng yêu của cô mà cảm thấy trái tim của bà đang tan chảy, bà cười cười rồi rửa mặt, thay quần áo và buộc tóc cho cô. Thần Phong đang nói chuyện với bố anh thì nghe thấy tiếng mẹ anh đi xuống, anh nhìn lên thì chợt nhìn thấy cô đang được mẹ anh bế. Mộc Lan được mẹ anh cho mặc một cái váy trắng muốt cộng thêm làn da trắng muốt và hai cái má trắng muốt, trên đầu thì được mẹ anh cài thêm chiếc nơ cùng tông. Trông cô bây giờ không khác gì một thiên thần.
- Thần Phong đi thôi con
Anh cứ nhìn cô chằm chằm từ nãy đến giờ, mẹ anh nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-ben-anh/2949700/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.