Editor+Beta-er: Dạ Nguyệt Linh
Hoắc Chấn Dương lười đến nỗi chẳng muốn nói thêm cái gì với Lý Đại Quốc, ý bảo George giải quyết tốt hậu quả, ở trước mặt tất cả nhân viên trong khách sạn cúi người xuống, bế kiểu công chúa, ôm nữ tử ngất xỉu trong ngực, đi ra khỏi khách sạn.
Lý Đại Quốc kinh hồn chưa định, quỳ rạp trên mặt đất giữ chặt George, còn nói những lời cấu xin: “…… Hoắc thiếu sẽ không trách tôi đi… Anh đi nói giúp tôi, tôi thật sự không làm gì cô bé kia cả.”
Trên người có chút đau đớn, so với đắc tội Hoắc thiếu, thật sự không tính là cái gì!
George thương hại mà nhìn hắn một cái, đứng lên, nhìn về phía bóng dáng thon dài lạnh lùng của nam nhân.
Đêm nay là lần đầu tiên hắn thấy tổng tài lái xe nhanh một cách đáng sợ như vậy.
Vẫn là lần đầu tiên, thật khó có được, trước kia tổng tài mà gặp chuyện lớn gì cũng đều là bộ dáng trầm ổn, không sợ lâm nguy.
Ở bên ngoài khách sạn, chiếc Maserati màu đen không dừng xe, trên mặt đất bóng loáng lôi ra một cái phanh lại ấn thật dài, cho thấy rằng chiếc xe vừa mới chạy bằng tốc độ cao băng băng mà đến, lại là tình thế cấp bách như thế nào.
Cao Tử Minh chạy tới sau lưng, giờ phút này đứng ở bên cạch chiếc Maserati, trong lòng run sợ mà nhìn nam nhân cao lớn tựa chim ưng ôm Gia Ý ra tới, tức khắc mồ hôi lạnh ứa ra.
Hắn như thế nào biết người mới làm tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-ba-sung-tieu-kieu-the-mat-tri-nho-cua-thu-tich/2080809/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.