Editor: Song Thy
Ánh mắt Hoắc Chấn Dương hướng về phía người bạn học kiêm cấp dưới của mình, biểu tình không cho là đúng, khóe miệng lại không có đến một câu, tiểu cục cưng?
Cái từ này va cái tiểu dã miêu hay giương nanh múa vuốt với hắn có chút không hợp.
Tắc Mâu thấy hắn không nói lời nào, một người luôn luôn lãnh khốc ít nói ít cười hiếm khi nào có biểu tình như xuân muôn hoa đua nở, hòa hoãn vài phần, nhún nhún vai, lập tức đi đến quầy rượu xa hoa trong văn phòng, lấy một chai Whiskey, rót vào ly phalê, lại gắp hai cục đá ném vào.
Đem ly Whiskey kẹp ở ngón tay giữa nhẹ nhàng lay động, Tắc Mâu cười cười: “Bất quá, mình thấy thật kỳ quái, tiểu cục cưng kia là nữ nhân của cậu, vì sao không chịu tự mình giải vây cho cô ấy, một hai phải là mình đi.”
Ai kêu nữ nhân kia sống chết cũng không muốn người khác biết quan hệ giữa cô với hắn?
Sắc mặt Hoắc Chấn Dương không dễ phát hiện mà tối lại, ngữ khí cũng có vài phần không vui: “Tắc Mâu, cậu nói nhiều thật, giống như lúc đi học ở Pháp trước kia, thích xen vào việc của người khác.”
“Gì?”Tắc Mâu khoa trương mà trừng lớn mắt: “Đó là xen vào việc người khác sao, mình nhớ rõ, bạn học nữ kia lúc đó kêu là thân sĩ nha.”
Hoắc Chấn Dương và Cố Tắc Mâu đều là học sinh của một trường đại học MBA ở Paris Pháp, đã biết nhau sáu bảy năm.
Đó là trường học nổi danh nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-ba-sung-tieu-kieu-the-mat-tri-nho-cua-thu-tich/2080798/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.