Trì Yên thật ra cũng không phải là có thiên phú, chỉ là lúc học đại học phải chịu đựng sự hun đúc của Bạch Lộ, nghe mấy loại tiếng kêu này nhiều quá, nếu học không giống thì cô còn làm diễn viên thế quái nào được.
Cô nhìn màn hình trong tay Khương Dịch dần tối, rồi mới nâng mắt lên nhìn anh: "Có phải em làm hơi quá mức rồi không?"
Trì Yên cũng không ngờ Khương Du Sở thuần khiết như thế
Rõ ràng cũng sấp xỉ tuổi cô rồi, thế mà lại đối lập hoàn toàn, mà thật ra, hình như tâm tư cô có vẻ không thuần khiết lắm thì phải.
Trì Yên giơ tay chạm chạm cái mũi.
Đây là động tác cô quen làm khi cảm thấy buồn bực
“Em nói xem?”
Khương Dịch tùy tiện ném điện thoại trong tay lên trên giường, sau đó nghiêng mắt nhìn cô.
Ánh mắt đen kịt, gợn sóng cuồn cuộn.
Dựa vào hiểu biết của Trì Yên đối với anh, lập tức biết bản thân đã châm lửa lên người rồi.
Cô nhanh chóng chống tay bò dậy lăn qua bên giường kia, đánh đòn phủ đầu: "Nghe nói thời kì đầu mang thai không nên làm loại chuyện này đâu...."
Nói giống hệt như cô đã chắc chắn mình có thai ấy.
Khương Dịch chả coi lời cô nói ra gì, cúi người áp đè lên, nam nữ quả thật chênh lệch quá lớn, cho dù là sức lực hay là thể trọng, anh vừa sát lại, lập tức có cái bóng cực to chùm đến.
Khương Dịch thật sự rất đẹp trai, một khuôn mặt hoàn hảo không góc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-khac-vao-tim/2228991/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.