Trằn trọc cả một đêm, Ninh kỵ sĩ ngủ rất không ngon.
Cậu mơ mơ hồ hồ đứng dậy, mặc quần lót, đá bay dép lê, một đôi chân dài trần trụi đứng trước cửa phòng tắm.
Tay nắm cửa màu đen vàng, vừa đơn giản lại sang trọng, rất khác với cái phong cách cổ điển chỉ hận không thể vùi vào trong nấm mồ của nhà cậu kia.
Ninh Xán tỉnh táo... Đây không phải nhà cậu! Cậu đang ở chung với Hạ Diễn!
Nhớ tới cái mông nở hoa bốn năm trước của mình, cậu liền cảm thấy nửa người dưới lạnh căm căm!
Về...... về phòng ngủ!
Ninh Xán vừa mới xoay người đã thấy Hạ Diễn vừa đi tập thể dục buổi sáng về.
Hắn mặc chiếc áo thun ba lỗ, cánh tay màu tiểu mạch lõa lồ ở bên ngoài, càng tôn thêm vẻ rắn chắc của cơ thể.
Nam nhân vai rộng eo hẹp, tầng mồ hôi mỏng từ cằm chảy xuống, đọng ở xương quai xanh, trong nháy mắt, Ninh Xán tựa như nghe thấy được tiếng hét chói tai của vô số phụ nữ.
Ninh Xán cười gượng một tiếng: "Chào buổi sáng......"
Hạ Diễn im lặng, một đôi con ngươi bởi vì vận động mà trở nên trong suốt đột nhiên tối lại.
Ninh Xán không dám nhìn hắn cũng không dám di động bước chân, chỉ có thể giống như một diễn viên quên thoại đang căng thẳng đứng dưới ánh đèn.
Mà "ánh đèn" kia lại chính đôi mắt của Hạ Diễn.
Một lúc lâu sau, Hạ Diễn mới mở miệng: "Cậu...... muốn đi tắm?"
Ninh Xán tựa như bắt được một cọng rơm cứu mạng, gấp gáp nói: "Đúng, đúng, đúng!"
Giọng nói Hạ Diễn nghe vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-chinh-la-ngan/160686/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.