Người đàn ông nhắm mắt lại, trong lòng có một nỗi niềm không nói nên lời.
Edit: Gypsy
Một tuần sau tiệc đính hôn là ngày mà Điền Noãn nhập học đại học, chạng vạng tối thứ sáu hai vợ chồng cuối cùng rời công ty trở về Hoắc gia.
Sau khi rời khách sạn vào ngày hôm đó, Hoắc Tri Hành đã mượn lý do công việc bận rộn không có thời gian về nhà, giữ luôn người tại chung cư mình không trả về. Nếu không nghĩ đến cô gái nhỏ này sắp khai giảng, anh đã không sẵn sàng để cô trở lại Hoắc gia.
"Anh Tri Hành, chỉ có họ cố ý đến dự tiệc đính hôn của chúng ta, người đều đi rồi em cũng chưa thể đưa cô ấy đi...."
Nghe thấy lời nói buồn bã của Điền Noãn, người đàn ông thừa dịp đèn đỏ nhanh chóng sờ gáy cô.
"Ngoan, ngày nghỉ 11 anh sẽ đưa em sang Thái Lan chơi với con bé."
"Lại nói——"
Anh đột nhiên mím môi cười rộ lên, cười xong còn bồi thêm một câu, "Nhìn thấy con bé cũng không chơi nổi, eo không đau sao? Con bé kia không phải là một cô gái bình thường đâu."
Điền Noãn xoay người lại, che đi khuôn mặt nóng rực, nghiêm nghị nói: "Đau còn không phải vì anh sao."
"Ừm, hôm nay cho em nghỉ một ngày, ngày mai dẫn em báo học."
"Hôm nay anh lại không đứng đắn, em sẽ đi ngủ với chị Niệm Niệm đó."
Lúc này, chiếc xe ô tô màu đen vừa lúc dừng ở cuối đường trước Hoắc gia, sau khi Hoắc Tri Hành cởi dây an toàn của hai người, anh liền dán chặt trước mặt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-am/896781/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.