Chỉ cần chăm sóc cô thêm hai năm, chờ đến khi cô lớn hơn một chút.
Edit: Gypsy.
Điền Noãn đang cúi đầu nghịch điện thoại di động, nghe thấy tiếng bước chân vững vàng ở sau lưng, liền nhanh chóng tắt game nghênh đón.
"Anh trai Tri Hành."
Lông mày nghiêm nghị của Hoắc Tri Hành vì một tiếng này liền nhướng ra, mở cửa xe cho cô.
"Đi lên đi."
Hai hàng cây chạy lùi ở ngoài cửa kính ô tô, cô gái thỉnh thoảng lại lén nhìn gương mặt người đàn ông đang lái xe.
Nhìn đôi mày yên tĩnh của anh, cô so với ngày hôm qua đã tỉnh hơn rất nhiều. Cánh cửa kính ngăn cách hai phòng làm việc, như đang ngăn cách hai cuộc đời, khiến cô an phận không thể đến bên cạnh anh.
Cô chỉ không muốn bị anh lạnh nhạt, không muốn gì khác.
"Anh trai Tri Hành."
Người đàn ông liếc nhìn cô, đôi đồng tử màu nâu của anh sáng lên bởi ánh sáng chiếu vào từ một bên.
"Làm sao vậy?"
Giọng anh ấm áp êm dịu, khiến người nghe trong lòng ngọt ngào.
"Tối nay anh có về nhà không?"
"Về, anh đưa em về luôn, đợi anh ở bãi đậu xe, bọn họ sẽ không thấy đâu."
Nhìn thấy hắn quả thực giống như trước, Điền Noãn hoàn toàn yên tâm.
"Dạ được, mà tối mai thì không cần đâu ạ, có bữa tiệc gặp mặt của bộ phận phải đi."
Xe chậm rãi dừng ở cửa một nhà hàng đồ Tây, người đàn ông theo thói quen giúp cô cởi dây an toàn, sau đó nhẹ giọng nói, "Không được uống rượu."
cô giơ hai tay lên hai bên, nheo mắt thành một đường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-am/896756/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.