Edit: Đầu Gỗ
Đạo quán nằm dưới chân một ngọn núi nhỏ ở ngoại ô thành phố K, tuy rằng nằm ở nơi hẻo lánh nhưng thanh danh của đạo sĩ trụ trì đạo quán đối với bên ngoài cũng có tiếng tăm, vì thế trong quán cũng không ít người đến dâng hương.
Đặc biệt là vào những ngày cuối tuần, khách hành hương và tín sĩ nối thành một hàng dài dọc theo những bậc thang đá trên con đường nhỏ đi lên núi.
Cố Niệm và Giang Hiểu Tình cũng lẫn trong đoàn người lên núi.
"Mấy ngày nay từ đoàn phim trở về tớ thấy tâm trạng cậu rất tốt mà," Giang Hiểu Tình kéo tay Cố Niệm, nghiêng đầu nhìn cô, "Hôm nay cậu làm sao vậy, không những quay về bộ dáng héo rũ mà còn làm như nhân sinh không còn gì luyến tiếc?"
"......"
Cố Niệm vô cảm ngẩng đầu lên, đôi mắt đen nhánh ảm đạm không chút tinh thần, chính xác là dáng vẻ nhân sinh không còn gì luyến tiếc. Nhìn nhau vài giây Cố Niệm mới thở dài lắc lư đầu.
"Haizzz."
Giang Hiểu Tình buồn cười: "Cậu than ngắn thở dài cả một đường rồi đó. Có chuyện gì không vui thì nói đi, chị đây giải quyết cho cậu."
Cố Niệm nửa tin nửa ngờ nhìn cô ấy.
Giang Hiểu Tình vỗ ngực: "Đừng có xem thường tớ nha. Bốn năm đại học tớ là hội viên của Ban tâm lý, chuyên tư vấn tâm lý cho sinh viên đó."
Cố Niệm nghi ngại nhìn cô ấy lần nữa: "Thật không đấy?"
"Thật mà! Cậu mau nói đi!"
"......"
Hai phút sau.
"Ha ha ha ha ha ha ——"
Dưới tiếng cười kinh thiên động địa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngong-tu-doi-mama-nang-do-cung/1022168/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.