Phản đối vô hiệu, trợ lý chỉ có thể trơ mắt nhìn hồ ly tinh giữa thanh thiên bạch nhật mà dụ dỗ ông chủ nhà mình đi đến.... nhà ăn. Bước trên cầu thang gỗ lúc nào cũng lung lay như sắp sụp đổ đến nơi của nhà ăn, biểu tình của cậu đa dạng như bảng màu.
Hồ ly tinh thời đại 4.0 đều không cần kịch bản mà là tuỳ thời hành động như vậy à? Ở nơi công cộng mà cô ấy ngang nhiên câu dẫn ông chủ của cậu... Khoan đã, chẳng lẽ cô ấy cố ý lựa nơi đông người để ông chủ có bị chiếm tiện nghi cũng không cách nào phản kháng, đôi bàn tay hư đốn kia sẽ nhân lúc ăn cơm không ai chú ý mà mò mẫm dưới bàn ăn....
Trợ lý:!!??
Hồ ly tinh! Không biết xấu hổ!
Cậu nghĩ đến mặt đỏ bừng, không biết là vì xấu hổ hay tức giận, cực kỳ phẫn nộ giẫm lên cầu thang tội nghiệp. Cậu phải bảo vệ ông chủ, không thể để ông chủ rơi vào bẫy của hồ ly tinh!
Vì thế lúc Cố Niệm chọn món xong quay trở lại bàn ăn thì thấy trên bàn nhiều thêm một người đang nhìn cô như hổ rình mồi.
"Lạc Tu tiên sinh đâu rồi?" Cô hỏi cậu ấy.
"Lạc ca đi rửa tay."
"À, trợ lý Chu có muốn ăn cơm cùng chúng tôi không?"
Trợ lý căng mặt: "Tôi ăn rồi, tôi đợi Lạc ca."
Cố Niệm: "?"
"Cậu ăn rồi à, vậy tôi hỏi này... sao Lạc Tu tiên sinh còn chưa ăn cơm vậy?"
Chu Hàm Vũ bị cô câu hỏi của cô làm cho ngơ ngác. Cậu chưa kịp phản ứng lại thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngong-tu-doi-mama-nang-do-cung/1022146/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.