Cố Niệm bị dọa ngốc luôn. Cả người cứng đờ bất động giữ nguyên tư thế đó, tầm mắt dán chặt vào ánh mắt Lạc Tu như không thể kiểm soát mà chìm sâu vào đấy.
Cánh môi nhẹ nhàng mấp máy: "Lại một lần nữa..."
Ý cười lan trên khóe mắt anh: "Gì cơ?"
"Lại một lần nữa..."
"Lạc... Lạc ca?!"
Một giọng nói đầy kinh hãi chen vào giữa hai người. Trợ lý như bị đông cứng trố mắt nhìn hai người cách cậu không xa, dụi mắt vài lần mới tin rằng cậu thật sự không nhìn lầm. Đó không phải là ông chủ của cậu đang bị biên kịch nhỏ đè lên ghế tay còn bị người ta sờ đùi sao???
Má ơi. Cái này... cái này là bá vương ngạnh thượng cung trong truyền thuyết ư? Nhân sinh của cậu ngay lập tức rơi vào khó xử, cậu nên ra mặt cứu người hay quay đầu rời đi thì mới đúng đây?
Chỉ là không đợi cậu phân vân quá lâu. Lạc Tu đã liếc mắt nhìn thấy mặt mày trợ lý trắng bệch, thần sắc anh bình tĩnh mà đặt tiêu điểm trở về gương mặt khả ái của cô gái nhỏ.
"Một lần nữa cái gì cơ, Cố tiểu thư?
Cố Niệm bỗng hoàn hồn, kinh hỉ và hi vọng bùng nổ trong mắt, cô không chút nghĩ ngợi đưa tay nắm lấy cổ tay anh.
"Anh lặp lại một lần nữa đi!"
Lạc Tu: "?"
Anh im lặng khó hiểu nhìn cô.
Mà ngay lúc này Cố Niệm kích động đến giọng nói cũng run run: "Chính là vừa rồi... ánh mắt đó, biểu cảm đó còn có ngữ khí như vừa rồi!"
Lạc Tu vẫn trầm mặc.
Cố Niệm lại hào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngong-tu-doi-mama-nang-do-cung/1022139/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.