Dịch: LTLT
Điện thoại ở sau lưng vừa hát vừa rung lên lần thứ hai.
Hoắc Nhiên nhìn về phía trước, cái sườn núi dài này có lẽ vẫn còn 50 mét nữa thì đến đỉnh, cậu không để ý đến điện thoại, tiếp tục đạp xe hướng về đỉnh núi trong tiếng nhạc đang rung động.
“Chúng ta không giống nhau! Không giống nhau!”
“Chúng ta không giống nhau! Không giống nhau!”
“Chúng ta không giống nhau…”
“Đậu má ông nội mày” Hoắc Nhiên trở tay ra sau lưng móc mấy lần cũng không thể lấy điện thoại ra được, cậu liền lôi túi bao tử xuống, móc điện thoại ra, nghe điện thoại trước khi chúng ta không giống nhau phát lần thứ tư, “ĐM có phải mày đổi nhạc chuông điện thoại tao không!”
“… Khi mày nhận điện thoại có nhìn xem tên người gọi đến không? Hay là mày vốn không lưu số tao?” Trong loa truyền đến giọng nói của Giang Lỗi.
“Mẹ mày chặt mày thành thịt băm tao cũng biết mày là ai.” Hoắc Nhiên nói.
” ĐM vậy còn nói tao đổi nhạc chuông của mày!” Giang Lỗi la lên, “Cả một mùa hè chúng ta gặp nhau tổng cộng hai lần! Lần trước gặp nhau là nửa tháng trước, mày có phải người không hả mà bảo tao đổi nhạc chuông mày!”
“Vậy ai đổi!” Hoắc Nhiên rất khó chịu nhíu mày.
“Sao tao biết được hả!” Giang Lỗi cũng rất khó chịu, ngừng một lát lại hỏi, “Đổi thành cái gì?”
“Câu mà ngày nào mày cũng hát, không hơn một chữ nào hết.” Hoắc Nhiên nói.
Giang Lỗi lập tức mở miệng: “Chúng ta không giống nhau —— không giống…”
“Không có chuyện quan trọng thì tao cúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngong-cuong-khinh-cuong/198020/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.