Dịch: LTLT 
Sau khi lão Viên bước vào phòng học, cả lớp lại ồn ào lên một lần nữa. 
“Lão Viên trâu bò!” Có người la lên. 
“Lão Viên em yêu thầy.” Có nữ sinh hét. 
Lão Viên dựng thẳng ngón trỏ “xuỵt” một tiếng, bước nhanh đến trên bục giảng, đặt sách lên trên bàn, quay người viết một dòng chữ lên trên góc trái của bảng đen. 
Người mà tôi thích. 
“Chủ đề của buổi họp lớp tuần này.” Lão Viên xoay người lại, chống lên bàn, “Muốn thảo luận thế nào cũng được, ủng hộ hay phản đối đều được, hoặc là các em muốn tỏ tình cũng không sao.” 
Tiếng ồn ào hưng phấn vang lên trong lớp. 
“Nhưng mà sau này ấy, đừng ồn ào nữa.” Lão Viên nói, “Lớp chúng ta cách tòa nhà văn phòng gần như vậy, ồn ào lên vô cùng rõ ràng, áp lực của thầy cũng không nhỏ, mấy em lại ồn ào nữa, thì thầy càng không dễ thể hiện với chủ nhiệm và hiệu trưởng, đến lúc đó lại cho thầy một đánh giá thuận theo cách nghĩ học sinh, nhận được ủng hộ của học sinh, nhưng lại chểnh mảng tầm quan trọng của giáo dục.” 
Phía dưới lập tức im lặng lại. 
“Có gì muốn nói muốn bày tỏ, trong buổi họp lớp chúng ta có thể mạnh dạn nói ra, nhưng mà nhất định phải có lý lẽ chứng cứ.” Lão Viên nói, “Thầy sẽ nói chủ nhiệm đến đây nghe thử… Bây giờ học thôi.” 
“Xử phạt của nhóm Khấu Thầm là cảnh cáo sao ạ?” Cán sự bộ môn hỏi. 
“Ừ, thầy quên nói chuyện này… Mấy bạn học lớp chúng ta trước đây đánh nhau ở căn tin, không chia người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngong-cuong-khinh-cuong/1346689/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.