“Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được...”
“Sao lại không gọi được thế này?”
Nguỵ Thái Văn nhíu mày, nhìn vào màn hình di động. Đã là cuộc gọi thứ năm, nhưng lần nào cũng chỉ có giọng nói đầy nhàm chán kia lặp đi lặp lại bên tai anh.
Anh tìm Lam Hạ đã hơn hai mươi phút, tìm khắp các nơi trong trung tâm hội nghị nhưng vẫn chẳng thấy bóng dáng Lam Hạ đâu cả.
Nguỵ Thái Văn rời khỏi tầng hai, vừa xuống cầu thang lại trông thấy nhóm người của Ngạo Lăng Cẩn đi đến. Bọn chúng lướt qua anh, trên mặt tên nào cũng mang vẻ khẩn trương vô cùng.
Đột nhiên, trong lòng Nguỵ Thái Văn cảm giác có chút bất an. Anh cảm nhận được, dường như Lam Hạ đã xảy ra chuyện.
Nhìn thái độ gấp gáp vừa rồi của đám người Lam Vũ, Nguỵ Thái Văn đoán chắc rằng bọn chúng cũng đang nhận lệnh của Ngạo Lăng Cẩn, chia ra tìm kiếm Lam Hạ.
Tìm đã lâu như vậy rồi vẫn chưa thấy người, Nguỵ Thái Văn nghĩ có lẽ Lam Hạ ngay từ đầu đã không còn có mặt ở nơi này nữa. Nghĩ xong, lại lập tức nhanh chân rời khỏi, đi đến thang máy để xuống tầng hầm giữ xe.
Lúc này, cửa thang máy vừa mở ra, Nguỵ Thái Văn đã chạm mặt với Nguỵ Lâm Lâm.
Vừa nhìn thấy em trai, Nguỵ Lâm Lâm liền thốt lên: “Thái Văn!?”
Sau đó, Nguỵ Lâm Lâm rất tinh ý nhận ra sự khẩn trương đang hiện lên trong mắt Nguỵ Thái Văn, mới lo lắng hỏi.
“Thái Văn, có chuyện gì sao?”
Nguỵ Thái Văn không có thời gian để giai thích,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngong-cuong-chiem-doat/1516950/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.