Mọi thứ trước mắt nhoè đi nhanh chóng, Lam Hạ chỉ thấy khoé mắt mình quả thực cay rát khó chịu. Ánh mắt Ngạo Lăng Cẩn nhìn cô, đem theo tia nóng giận đang bùng lên thành lửa lớn.
Loại áp lực vô hình này nhất thời khiến Lam Hạ lo sợ. Sợ rằng nếu để Ngạo Lăng Cẩn phát hiện ra cô đang khóc, trong chiếc đầu lạnh đó của anh sẽ hình dung lên loại cảm xúc gì đây?
Nguỵ Thái Văn vẫn nhìn Lam Hạ, nhìn vào ánh mắt đau lòng mà cô đang dành cho Ngạo Lăng Cẩn. Chỉ muốn một tay che khuất góc tối đó trong mắt cô, không để hình ảnh cao ngạo kia tự tung tự tác nhiễu loạn trong đôi mắt đẹp đẽ ấy.
“Lam Hạ!”
Giọng Nguỵ Thái Văn thì thầm khẽ gọi, bàn tay đặt trên eo Lam Hạ cơ hồ siết lại.
Còn Lam Hạ, giây phút khi toàn bộ đèn bật sáng, trong mắt cô đã chẳng thể chứa đựng bất kì hình ảnh nào khác ngoài Ngạo Lăng Cẩn.
Vừa ngang tàn, hiểm ác. Lại vừa cao quý, lãnh đạm.
Loại sức hút ấy hết lần này đến lần khác làm cõi lòng Lam Hạ thổn thức không ngừng. Nhưng đối với tình hình hiện giờ, hơn hết lại là đau lòng.
Ánh mắt Ngạo Lăng Cẩn đang dùng để nhìn Lam Hạ, hệt như mang theo một ngọn lửa giận đang cháy lớn ngùn ngụt.
Đỏ ngầu, đáng sợ!
Đó chính là thứ mà Lam Hạ đang cảm nhận được từ Ngạo Lăng Cẩn dù đang ở một khoảng cách khá xa.
Sự sợ hãi này khiến tim Lam Hạ rung lên, vội quay mặt sang một bên né tránh.
Nhưng đột nhiên, Nguỵ Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngong-cuong-chiem-doat/1516946/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.